Có
lần tôi đọc trên báo Giáo
dục bài Lão sinh viên U80 vẫn
tới giảng đường đại học, viết về tấm gương hiếu học của cụ Hoàng Ân, 77 tuổi, ở Bắc Giang. Nội dung
bài báo không có gì đáng phàn nàn, song điều khiến cho người đọc có lí
do để buồn là ở cả "Giấy báo nhập học" và "Thẻ học viên" của
cụ Ân đăng kèm trên mặt báo, tên người học đều không được viết hoa, mặc dù dưới
"Giấy báo nhập học", vị Giám đốc Trung tâm Đào tạo Từ xa của Viện Đại
học Mở Hà Nội kí tên lại là một tiến sĩ!
Ảnh: Dân Việt
Tên
riêng của người học mà cũng chưa biết viết hoa thì nói gì đến chuyện nghiêm túc
và chất lượng của việc đào tạo. Dù rùm beng quảng cáo theo kiểu "dầu cù là
bán một hộp, biếu một hộp" thì thực chất của các "trung tâm mù tịt từ
xa" này, bằng cách nọ hoặc cách kia cũng tự bộc lộ.
Ở nước ta, "chưa ra
ngõ đã gặp Trung tâm Đào tạo Từ xa"! Chưa bao giờ các
Trung tâm Đào tạo Từ xa phát triển đông, vui như hiện nay. Một Trung tâm Đào tạo
Từ xa ở thủ đô mà còn nhếch nhác, bôi bác đến thế thì những Trung tâm Đào tạo Từ
xa "cấp quận" như Trung tâm Đào tạo Từ Xa Đà Nẵng, Cần Thơ,... sẽ
"chất lượng" ra sao? Và trên thực tế còn bao nhiêu "Giấy báo nhập
học" và "Thẻ học viên" trong đó tên riêng của sinh viên không được
viết hoa như trường hợp cụ Ân?
TRẦN NGÁP
(Tác giả gửi Câu chuyện giáo dục)
-*-*-*
Câu chuyện giáo dục: Những câu chuyện có thật về giáo dục đương đại. Bạn có câu chuyện về giáo dục, hãy gửi tới: schoolnetviet2@gmail.com Nếu copy sang trang khác, vui lòng ghi rõ nguồn bài viết hoặc gắn link bài viết.
0 comments:
Post a Comment